Nhân ngày phụ nữ Việt Nam 20-10
các bạn của tôi tưởng nhớ người con gái anh hùng
ĐẶNG THÙY TRÂM
Đôi bàn tay con gái
Chị chỉ quen may vá thêu thùa
Đôi bàn tay con gái Hà Thành
Chị thích cắm bình hoa trong căn phòng mình mỗi sớm
Thích nấu món ăn ngon phần Mẹ
Đôi bàn tay bác sỹ
Chị dịu dàng khâu những vết thương
Lấy mảnh đạn từ những người thương binh
.......
Nhưng ngoài kia bọn Địch đông gấp bội
Chúng khép chặt vòng vây
Tấn công những người Thương Binh bất động
Không còn cách nào khác!
Chị thoát khỏi vòng vây
Bắn những phát súng ,cho những họng súng quân thù quay về phía chị
Chị vừa bắn vừa lùi sâu trong rừng
Sẵn sàng nhận về mình những viên đạn từ những họng súng quân thù
Để đồng đội đưa thương binh thoát khỏi vòng vây
Chị chiến đấu một mình
Hy sinh một mình
Dòng máu từ trái tim người con gái trung kiên
Thấm đậm đất mẹ hiền
Nơi chị ngã xuống
Chói lọi ngọn cờ yêu nước
Thức tỉnh cả những người lính đối phương
Họ giữ lại quyển nhật kí của chị
Dịch ra tiếng Anh cho nhiều người đọc
Bao năm sau chiến tranh
Quyển nhật ký lại trở về Việt Nam
Quê Hương của người con gái anh hùng
Những tiếng súng của chị còn vang vọng mãi .
............
VÀ đừng quên những gương anh hùng phụ nữ khác, những người phụ nữ đã làm nên lịch sử vẻ vang của đất nước và những bàn tay phụ nữ đã và đang tô đẹp non sông gấm vóc.
Điều đặc biệt nhất trong ngày đó tôi muốn nhắc nhở các bạn là hãy đừng quên người phụ nữ đáng kính hiện hữu trong mỗi gia đình các bạn. Người hàng ngày phải chăm lo cuộc sống, người đã cho ta nhìn thấy ánh thái dương,...
BẠn có biết đó là ai không?
Vâng!... Người MẸ đáng yêu và đáng KÍNH của chúng ta
Bạn có cảm nhận như thế nào? Bạn muốn nói gì?