๑๑۩۞۩๑๑Trường THCS Đống Đa๑๑۩۞۩๑๑
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

๑๑۩۞۩๑๑Trường THCS Đống Đa๑๑۩۞۩๑๑

๑๑۩۞۩๑๑Thế giới này sẽ trở nên tốt đẹp hơn khi các bạn nắm tay nhau và cùng tiến bước๑๑۩۞۩๑๑
 
Trang ChínhTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam

Go down 
Tác giảThông điệp
lanna1996
Cao Đẳng
Cao Đẳng
lanna1996


Tổng số bài gửi : 848
Points(điểm) : 6382
Join date : 16/05/2009
Đến từ : HN1-VN-Châu Á-Trái Đất-Hệ Mặt Trời...

Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam   Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam I_icon_minitimeTue 02 Jun 2009, 13:17

· Con về Việt Nam cũng 4 năm rồi, sắp tới con vào Đại học, bố mẹ muốn con về Mỹ học, bố đã làm thủ tục sẵn sàng rồi, chắc con phải gap year để có thời gian mà thi SAT với các loại. Nếu không có gì thay đổi thì mẹ muốn sau khi con thi tốt nghiệp thì về luôn… và những lời cuối ù đi trong tai Blue…

· Sao vội thế ạ? Mà sao tự dưng bố mẹ muốn con về?

· Bố mẹ không yên tâm để con học ở Việt Nam. Con còn phải tiếp quản sự nghiệp của bố. Về Mỹ sẽ tốt cho con hơn.

· Nhưng sao bất ngờ thế?

· Thực ra bố mẹ cũng tính chuyện này lâu rồi, có điều bây giờ mới nói với con…

Đặt điện thoại xuống, Blue còn lại một mình với muôn vàn suy nghĩ rối rắm.

_____________________________________

· Anh đi đâu về đấy? – Thư hỏi đầy vẻ nghi ngờ.

· Anh đi gặp bạn gái cũ – Hùng trả lời bình tĩnh.

· Sao lại thế? Anh gặp ai? Tại sao anh lại phải đi gặp bạn gái cũ? Mà làm sao anh có bạn gái ở Việt Nam được? Anh sang Mỹ từ năm lớp 5 cơ mà? Anh nói đi chứ!

· Em nói ít thôi. Cái chị chiều nay em gặp là bạn gái cũ của anh đấy. Mà bây giờ cũng không còn là cũ nữa.

· Ý anh là sao? – Thư hỏi, cô bé không tin nổi vào tai mình, bạn gái cũ của Hùng là một chị trông bình thường như thế sao??

· Chả sao cả. Anh muốn gặp lại, thế thôi.

· Anh… - Thư bắt đầu khóc.

· Em đừng khóc nữa, anh không chịu nổi em nữa rồi.

· Nếu thế này thì chia tay luôn đi, sao anh không nói từ đầu là anh còn lưu luyến tình cũ?

· Ừ chia tay luôn đi. Đó là điều anh cũng muốn nói đấy.

· Anh…. Giọt ngắn giọt dài lăn trên khuôn mặt xinh xắn tội nghiệp của Thư, nhưng Hùng vẫn kiên quyết.

· Lẽ ra anh sẽ không lưu luyến nếu như em không hơi một tí là ghen, quản anh như là quản ngục quản tù nhân vậy

· Ra là anh thấy mất tự do. Sao anh không nói sớm? – Thư bỗng đanh nét mặt lại.

· Anh vẫn nói với em, một cách gián tiếp hoặc từ từ nói với em. Nhưng cứ đụng đến vấn đề này là em bắt đầu khóc, em bắt đầu nói vì em yêu anh quá. Anh thực sự rất mệt mỏi vì em, anh cũng chẳng còn hơi sức để dỗ em nữa. Mình chia tay thôi em ạ.

· Anh… Anh không thể như thế được - Những gì mà Hùng vừa nói với Thư thật quá phũ phàng đối với tâm hồn mong manh dễ vỡ của cô bé.

· Anh là người như thế đấy.

· Vậy là lúc nãy anh đi nối lại tình cũ.

· Có thể hiểu là như thế

· Anh là đồ tồi.

· Đúng. Anh chẳng thể phản đối.

· Chị ta cũng thế, cướp người yêu của người khác. Đúng thật là đồ tồi.

· Em không có quyền xúc phạm bạn ấy. Vả lại chuyện của chúng ta không liên quan đến bạn ấy. Sớm muộn gì cũng phải thế này. Khi em cứ khăng khăng đòi theo anh về Việt Nam anh đã muốn chia tay rồi.

· Anh nói dối.

· Không. Em không hiểu. Em không tin anh, lúc nào em cũng nghi ngờ. Anh mệt mỏi.

Trong tình cảm mà không có sự tin tưởng thì ắt sẽ dẫn đến đổ vỡ. Ai đó nói ghen là xúc tác của tình yêu, mà chất xúc tác thì chỉ cần một ít thôi, một lượng vừa đủ thôi, nếu quá nhiều, quá hơn cả chất tham gia phản ứng lẫn sản phẩm của phản ứng thì phản ứng còn có ý nghĩa gì nữa đâu???

· Đừng mà anh – Thư bắt đầu khóc lóc, bắt đầu níu kéo.
Về Đầu Trang Go down
lanna1996
Cao Đẳng
Cao Đẳng
lanna1996


Tổng số bài gửi : 848
Points(điểm) : 6382
Join date : 16/05/2009
Đến từ : HN1-VN-Châu Á-Trái Đất-Hệ Mặt Trời...

Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam   Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam I_icon_minitimeTue 02 Jun 2009, 13:18

Còn Hùng thì đóng cửa lại. Nó ngồi trong phòng khách sạn một mình. Nó, thực sự là một thằng tồi. Câu chuyện với Blue lúc tối vẫn ám ảnh nó:

· Cậu sống sao rồi? – Hùng hỏi đầy vẻ quan tâm dịu dàng…

· Tớ sống khoẻ mạnh và vui vẻ - Blue mỉm cười bình tĩnh.

· Tớ và em Thư quen nhau sau khi chúng ta chia tay…

· Cậu không cần giải thích với tớ đâu. Tớ hiểu mà.

· Cậu hiểu?

· Tớ biết cậu không tồi đến nỗi bắt cá hai tay – Blue nói đầy bao dung.

· Cảm ơn …

· Không có gì…

· Tớ hỏi cậu một câu nhé?

· Ừ - Blue bình thản.

· Tại sao khi chia tay cậu không hề khóc cũng không níu kéo?

· Thế tại sao khi chia tay cậu nói ra đơn giản và dễ dàng thế? Tại sao tớ phải khóc lóc và níu kéo một người nói chia tay với tớ một cách dửng dưng như thế hả Hùng?

· Tớ…

· Tóm lại là hôm nay cậu muốn nói gì với tớ? Blue đi thẳng vào vấn đề

· Tớ muốn chúng ta là bạn.

· Tớ luôn muốn chúng ta là bạn. Nhưng cậu không bao giờ trả lời tin nhắn chúc mừng Sinh nhật của tớ.

· Tớ bận… Và tớ cũng…

· Để tớ nói nốt nhé, cậu cũng thấy khó xử, và cậu lại càng sợ em Thư biết chứ gì? Cậu luôn là như thế, luôn có lí do cho sai lầm của mình.

· Tớ xin lỗi.

· Tớ sẽ nói thẳng, khi cậu nói chia tay, tớ vẫn còn rất nhiều tình cảm với cậu. Và thậm chí trong suốt những tháng ngày vừa rồi, tớ cũng chưa bao giờ quên cậu. Nhưng điều đó không làm thay đổi sự thật là chuyện của chúng ta đã kết thúc. Bởi vì…

· Hùng im lặng lắng nghe

· Vì cậu rất ích kỉ, Hùng ạ. - Rồi Blue đứng dậy, trả tiền cốc trà của nó, và đi về….

_____________________________________
Về Đầu Trang Go down
lanna1996
Cao Đẳng
Cao Đẳng
lanna1996


Tổng số bài gửi : 848
Points(điểm) : 6382
Join date : 16/05/2009
Đến từ : HN1-VN-Châu Á-Trái Đất-Hệ Mặt Trời...

Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam   Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam I_icon_minitimeTue 02 Jun 2009, 13:19

_____________________________________

Sáng hôm sau, Blue đến lớp trong tâm trạng không tốt lắm. Cả đêm qua nó ngủ không ngon. Đến trưa, khi Blue đi ăn cùng Orange, thằng bé mới hỏi con bé:

· Cậu ngốc lắm.

· Sao cậu lại nói thế?

· Sao cậu không khóc từ sớm mà cứ giữ mãi trong lòng thế?

· Tớ không khóc được – Blue trả lời thành thật, nếu hôm qua không phải gặp Orange thì nó có lẽ cũng chẳng khóc được.

· Thế cậu không nổ tung ra sao?

· Gì cơ?

· Tớ biết hết rồi. Minh Anh nói cho tớ. Tớ đến nhà cậu từ lúc 8 rưỡi cơ, nhưng tớ gặp cậu và bạn Hùng…

· Tớ sắp về Mỹ…

· Vậy là cậu và bạn ấy…

· Không. Bố mẹ tớ muốn tớ về Mỹ học.

· Cậu có muốn về không?

· Tớ cũng không biết nữa. Tớ cũng muốn về vì lâu rồi không ở với bố mẹ. Nhưng tớ cũng muốn ở lại nữa…

· Tớ ủng hộ cô giáo hết mình. Về Mỹ học chắc chắn là tốt hơn rồi. Từ trước đến nay vẫn là cậu đi du học Việt Nam mà…

· Cậu nghĩ thế thật à?

· Ừ, tớ luôn muốn điều tốt nhất cho cô giáo – Orange nói thế, nhưng tự dưng thằng bé cũng cảm thấy hụt hẫng vô cùng.

· Còn chuyện cậu với bố mẹ cậu đến đâu rồi? Blue chuyển đề tài.

· Vẫn thế thôi. Nhưng tớ sẽ không bỏ cuộc đâu. Tớ thích kinh doanh hơn là làm bác sĩ, và thích làm thầy thể dục nữa.

· Cậu mà làm thầy thể dục thì học sinh khổ phải biết.

· Này thế là ý gì hả?

· Thầy thể dục như cậu thì học sinh phải đạt nhiều tiêu chuẩn các loại, xong rồi khéo còn có cả tiêu chuẩn học giỏi Hoá nữa…

· Ừ thế chắc chắn tớ sẽ cho cậu điểm thể dục thật thấp…

· Ừ học sinh của cậu chắc còn phải giỏi môn Hoang tưởng học nữa…

· Ê!!!!

Tiếng cười của chúng nó tan vào nắng của một ngày chớm hè rực rỡ đến bình yên.

_________________________________
Về Đầu Trang Go down
lanna1996
Cao Đẳng
Cao Đẳng
lanna1996


Tổng số bài gửi : 848
Points(điểm) : 6382
Join date : 16/05/2009
Đến từ : HN1-VN-Châu Á-Trái Đất-Hệ Mặt Trời...

Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam   Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam I_icon_minitimeTue 02 Jun 2009, 13:20

_________________________________

1 tuần sau, Orange đến lớp với một đống sách vở nặng è cả vai. Nào toán, nào lý, nào hoá, nào văn, nào sinh, nào địa…

· Ê chúng mày biết gì chưa, bạn Blue nghỉ học rồi..

· Thế là sao?

· Eo, hoá ra nhà bạn ấy ở Mỹ cực giàu nhé, bạn ấy bay về Mỹ hôm qua rồi.

· Sao mày biết?

· Lúc nãy tao nghe thấy cô chủ nhiệm nói với cô Tiếng Anh thế. Giấu giỏi nhỉ?

· Ừ trông thế mà nhà giàu vậy. Mà thảo nào nó giỏi tiếng Anh thế…

Về Mỹ rồi sao? Không một lời tạm biệt. Orange ngỡ ngàng. Sao bạn ấy vội vàng thế? Và sao không nói để nó đi tiễn…

Đúng lúc ấy, Green xuất hiện trước mặt nó và nói:

· Chúng mình nói chuyện nhé.

….

· Vậy là cậu biết tất cả rồi à? - Orange ngạc nhiên

· Ừ tớ biết rồi. Tớ muốn nói là tớ cảm ơn cậu. Và… Green nhìn Orange lấy hết dũng khí kể cho thằng bé nghe câu chuyện hồi lớp 9.

….

· Tớ xin lỗi – Orange nói - Lẽ ra tớ không nên để mặc cậu thế, hồi ấy tớ trẻ con quá.

· Tớ không nói ra để nghe cậu xin lỗi. Green mỉm cười. Tớ nói ra để cậu không cảm thấy có lỗi.

· Lẽ ra cậu nên nói ra sớm hơn.

· Gần đây tớ mới nghĩ là nên nói ra. Mà thôi, chuyển chủ đề nhé, cậu sẽ thi Đại học trường nào? Thi Y như bố mẹ cậu không?

· Tớ không thích Y.

· Thế thì đừng thi.

· Thế còn cậu?

· Tớ… làm sao đỗ Đại học được. Có học gì đâu mà đỗ được.

· Cậu vẽ rất đẹp, ăn mặc thì sành điệu – Orange mỉm cười nói - thi vào khoa thiết kế thời trang đi…

· Ừ nhỉ, cậu thông minh đấy.

· Tất nhiên, tớ tự biết tớ thế nào mà.

· Lại hoang tưởng rồi – Green càu nhàu, cái từ hoang tưởng thốt ra làm Orange nhói lòng.

· Thôi vào lớp đi, trống rồi.

· Ừ - Green mỉm cười.

_____________________________________
Về Đầu Trang Go down
lanna1996
Cao Đẳng
Cao Đẳng
lanna1996


Tổng số bài gửi : 848
Points(điểm) : 6382
Join date : 16/05/2009
Đến từ : HN1-VN-Châu Á-Trái Đất-Hệ Mặt Trời...

Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam   Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam I_icon_minitimeTue 02 Jun 2009, 13:20

Thursday, 4.16.2009

Những ngày tháng cuối trôi qua thật căng thẳng. Ai cũng lo học. Và thầy cô nào bước vào lớp cũng chỉ có đề tài các em phải thế này thế nọ thế lọ thế chai.

· Ê, chiều nay 2h cậu đến cái quán trà ở cuối đường trường cấp 2 nhé. Tớ tổ chức Sinh nhật – Green nói với Orange.

· Mời người ta đi Sinh nhật mà cứ như là ra lệnh ý – Orange càu nhàu.

· Tớ chỉ mời ít người thôi, cậu mà không đến thì đừng có trách.

· Biết rồi, thưa cô.

2h chiều Orange đến quán trà quen thuộc. Mà chả thấy có ai cả. Đến 2h15’ mới thấy có người đến, thấy thấp thoáng áo màu xanh lá cây, thằng bé đoán là Green. Nó gục đầu xuống bàn. Giả vờ ngủ gật. Đến khi Green bước đến, nó càu nhàu:

· Đợi mãi chả đến làm người ta ngủ gật.

· Này, tớ có hẹn với cậu đâu mà trách hả?

Giọng nói chậm rãi bình tĩnh vang lên quen thuộc quá, làm Orange giật nẩy mình, nó ngẩng đầu lên, ngạc nhiên, trước mặt nó là Blue, đang ngạc nhiên không kém.
· Sao cậu lại ở đây?

· Sao cậu lại ở đây?

· Có người hẹn tớ ra đây – Hai đứa cùng đồng thanh nói.

· À tớ nghĩ ra rồi, có phải cái người đấy thích màu xanh lá cây đến nỗi bắt cả bạn đến dự sinh nhật mình mặc áo màu xanh lá cây đúng không? – Blue mỉm cười, Green thật đúng là…

· Sao cậu lại ở đây? Không phải cậu về Mỹ rồi sao? – Orange tò mò.

· Ừ đúng là như thế. Nhưng kiểu gì tớ chả phải thi tốt nghiệp rồi mới được về Mỹ học.

· Ừ nhỉ, tớ ngu thật. Thế ra cậu về thi tốt nghiệp à?

· Không. Tớ đi du học.

· Hả? Cậu không về Mỹ lại đi đâu nữa? Anh hay là Úc? - Giọng Orange ỉu xìu.

· À tớ đi du học Việt Nam.

· Cái gì? - Thằng bé tí nữa sặc.

· Ở đây có nhiều thứ đáng để cho tớ học hơn mà. Vả lại, chụp ảnh ở Việt Nam mới thích.

· Thật là…

Rồi chúng nó nói chuyện linh tinh cho đến khi chả còn chuyện gì mà nói nữa. Lúc bấy giờ,Blue tò mò:

· Này tại sao cậu thích tớ?

· Sao tự dưng cậu hỏi thế?

· Cậu có kể ra được khoảng 100 lý do không?

· Không. – Orange làm ra vẻ nghĩ ngợi căng thẳng lắm - Tớ chỉ kể được 1 lý do thôi.

· Hả? Ít thế thôi sao?

· Ừ, tại cậu ngốc quá.

· HẢ??? Lý do gì mà như thế chứ?

· Nếu cậu bảo kể ra 100 lý do tại sao tớ bảo cậu ngốc thì tớ kể được. Nhưng bảo kể 100 lý do tớ thích cậu thì chỉ kể được 1 thôi: tại vì cậu ngốc.

· Ừ quả thật bạn ấy ngốc thật đấy. Trên đời này có mỗi một người ngốc thế thôi. Minh Anh tươi cười đi từ sau quầy bar của quán trà bước ra - Khiếp, đợi hai người này nói ra mỗi mấy câu mà mất hàng 2 tiếng đồng hồ, toàn nói chuyện linh tinh. Chán chuyện.

· Ừ, eo ôi, chả ai đến sinh nhật bạn không thấy bạn đâu mà cũng quên luôn, ngồi tán chuyện linh tinh. Đến là nản.Green than phiền càu nhàu.

· Ừ nhỉ, xin lỗi nhé. Orange lóng ngóng - Tớ quên mất.

· Thôi bỏ qua, tổ chức sinh nhật nào – Minh Anh vui vẻ nói

· Bánh đâu? Green hỏi Minh Anh.

· Tiểu thư không thích những chế phẩm từ bột mì nên tớ không mua bánh gatô đâu.

· Thế cậu mua cái gì??!!

· Tớ mua bánh dầy

· HẢ??? CẬU THẬT QUÁ ĐÁNG!!!

· Ừ tớ thế đấy. Nói rồi thằng bé lôi ra hộp bánh dầy. Hộp bánh giầy trong suốt, để lộ ra bên trong có 5 cái bánh dầy tròn xoe, và trên mỗi cái bánh có một ít kem màu xanh lá cây được phun thành hình chữ G – R – E – E – N.

Green lặng đi chẳng nói được câu nào. Rồi chúng nó nói chuyện, ăn uống vui vẻ…

· Này tớ có quà cho cậu đấy – Nói rồi Blue rút ra từ trong túi một cái hộp màu xanh lá cây cùng một tập giấy, tất nhiên cũng màu xanh lá cây – Bây giờ mỗi người viết vào đây một lời chúc cho cậu rồi tối về cậu đọc nhé.

· Tớ… - Green ngạc nhiên và xúc động vô cùng - Tớ có ý này – Bây giờ mỗi người cứ viết cho những người còn lại, rồi Sinh nhật tớ sang năm mở ra cùng đọc nhé?

· Ừ thế cũng hay đấy – Orange mỉm cười - Cậu cũng thông minh đấy.

· Tớ biết tớ vừa thông minh vừa xinh đẹp vừa tài giỏi mà.

· Thế mà cứ bảo mình hoang tưởng – Orange phụng phịu.

Rồi chúng nó ngồi hí hoáy viết. Viết xong nhét vào hộp rồi khoá lại.Green mang cái hộp về nhà. Đó là món quà sinh nhật có ý nghĩa nhất của nó từ trước đến giờ.

Cơ mà cái con bé Green là một đứa chúa tò mò. Nó chẳng làm ăn gì được khi mà chưa biết ba đứa kia viết gì. Nó quyết định sẽ lôi ra đọc, rồi lại khoá lại, ai biết đâu mà sợ. Bên ngoài trời vừa nắng to thế mà đến lúc này lại mưa…
Về Đầu Trang Go down
lanna1996
Cao Đẳng
Cao Đẳng
lanna1996


Tổng số bài gửi : 848
Points(điểm) : 6382
Join date : 16/05/2009
Đến từ : HN1-VN-Châu Á-Trái Đất-Hệ Mặt Trời...

Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam   Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam I_icon_minitimeTue 02 Jun 2009, 13:21

Cái tờ giấy đầu tiên nó đọc, tất nhiên là của nó, dù gì nó cũng muốn đọc lại:

“Không ngờ mình lại ngồi làm một trò trẻ con thế này, nhưng mà cũng thú vị.

Chúc Minh Anh sẽ luôn sống vui, sống khoẻ, sống có ích. Con người ai cũng có quyền được hạnh phúc, và Minh Anh tất nhiên là như thế. Cảm ơn Minh Anh nhiều >Very Happy<. Tớ yêu Minh Anh bằng cái bánh giầy.

Chúc hai cái bạn ngồi dưới mình luôn vui vẻ. Các bạn phải hoà thuận nhé. Tớ đã nói gì hả Blue “người cậu nên yêu là người có thể làm cậu cảm thấy thanh thản, và có thể lau nước mắt cho cậu”( à quên đấy là Minh Anh nói – Nhưng mà dựa trên lời tớ chứ bộ)

Chúc mình sẽ sống tốt hơn! À mà dù gì mình cũng thích xem BOF. Và đúng như Minh Anh nói, dù nó đúng là phim giải trí, nhưng có rất nhiều điều đáng để học”

Rồi nó lấy tờ giấy của Orange ra đọc:

Chúc bạn ngồi trên tớ sẽ trở thành nhà thiết kế thời trang nổi tiếng. Tớ không bao giờ quên 1st love của tớ đâu. Cậu sẽ luôn là một người bạn mà tớ yêu quí :X

Chúc bạn ngồi cạnh tớ sẽ luôn vui vẻ, và bỏ ngay cái kiểu giả vờ bình thường đi. Tớ rất tin tưởng cậu, cô giáo ạ. Tớ thực ra không muốn cậu về Mỹ đâu, cậu mà về Mỹ thì tớ buồn lắm.

Chúc Minh Anh gặp được nhiều may mắn. Tớ rất khâm phục cậu.”

Tiếp theo là tờ giấy của Blue:

“Chúc bạn Green tìm được tình yêu đích thực. Cậu hãy tin là cuộc sống tươi đẹp nhé. Cậu là một người tuyệt vời, công chúa ạ!

Chúc cái bạn cao ngỏng ngồi cạnh tớ được làm thầy thể dục và giám đốc kinh doanh của một công ty nào đó. Cậu là người luôn mang thanh thản đến cho tớ. Tớ rất tin tưởng cậu (Đọc đến đây, Green lẩm bẩm “Đúng là tâm đầu ý hợp, hic”).

Chúc Minh Anh, người bạn mà tớ ngưỡng mộ nhất, sẽ đạt được ước mơ của mình. Tớ đã nói gì nhỉ, mọi người có muốn ghét cậu hay kì thị cậu cũng không được, when it comes to friendship, it’s your soul that counts. Yêu cậu nhiều lắm.”

Và cuối cùng là của Minh Anh:

“Tại sao lại phải chúc ba người còn lại nhể, tớ mạn phép viết về bản thân được không?

Tớ rất thích màu xanh da trời, vì nó bình yên, phẳng lặng và thanh thản. Mỗi khi tớ buồn, màu xanh da trời lại làm cho tớ cảm thấy vững tâm, lại mang đến cho tớ hi vọng. Nên tớ thích màu xanh da trời.

Tớ rất thích màu xanh lá cây, vì nó là biểu tượng cho sự bồng bột, non nớt, tính hay ganh tị. Và quan trọng hơn, nó là biểu tượng cho sức sống. Mỗi khi tớ chán nản, màu xanh lá cây lại làm tớ thấy yêu đời hơn.

Lời cuối cùng của tớ là, cái bạn tò mò đọc trước mảnh giấy này có trượt đại học thì cũng đừng buồn, sang năm thi lại cũng được, chẳng bao giờ là muộn để bắt đầu lại”. (đùa, thế này là rủa cho mình trượt đại học sao?)

Green đọc hết rồi, con bé mỉm cười. Đúng lúc ấy điện thoại của nó rung lên, tin nhắn từ Minh Anh, Minh Anh gửi tin nhắn cho 3 người bạn còn lại:

“E, ra ngoai nhin len troi di”

Từ 4 nơi khác nhau dưới bầu trời bình yên, chúng nó cùng hướng về một kì quan trên bầu trời, cầu vồng với ba màu sắc nổi bật nhất là cam, lục và lam hiện ra trước mắt chúng nó. Nếu như cầu vồng là điều kì diệu của tạo hoá, thì tình bạn là điều kì diệu do con người tạo ra. Mỗi người với một sắc màu riêng biệt, một tính cách riêng biệt sẽ tạo nên những cầu vồng đẹp nhất. Cầu vồng của tạo hoá chỉ xuất hiện trong những điều kiện đặc biệt, còn cầu vồng của tình bạn xuất hiện mọi lúc, mọi nơi, trong những ngày nắng, cả những ngày mưa, khi vui cũng như khi buồn…

_________________________________________

· Này, chị tưởng cô bảo là cô sẽ viết về những người bình thường cơ mà, sao toàn người trên cả đặc biệt thế này? Chị hỏi em.

· Ừ thì … Con bé im lặng, nhìn vào cái điện thoại màu xanh lá cây của nó - Thực ra thì làm gì có ai là bình thường. Định nghĩa của từ đặc biệt là không giống ai, vậy thì rõ ràng ai cũng là người đặc biệt. Có một điều là với bất cứ ai, dù đặc biệt hay là cá biệt, thì tình bạn cũng là không thể thiếu. Tình bạn giống như là nước, mát lành, dịu dàng, ngọt ngào hay dữ dội, mạnh mẽ thì cũng không thể thiếu được. Vì… 70% cơ thể bạn là nước. Very Happy
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam   Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Rainbow - Kì cuối: Du học Việt Nam
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Rainbow - Kì 3: I-like-U-a-lot
» Rainbow - Kì 4: Friends
» Rainbow - Kì 2: Người khóc trong mưa
» Chuyện cười mại zô mại zô
» Truyện Ma:Đám cưới ma

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
๑๑۩۞۩๑๑Trường THCS Đống Đa๑๑۩۞۩๑๑ :: º°¨(¯`•.¸(¯`•.¸ Giải trí - Thư giãn¸.•´¯)¸.•´¯)¨°º :: Kho Truyện-
Chuyển đến